Có cánh rừng nào không ghi dấu chân anh?
Người lính áo cam và tấm lòng rộng mở
Đôi chân anh đi thành lối mòn nhỏ
Lối dẫn vào đời và vào trái tim em.
Có những chiều nỗi nhớ
Chẳng gọi tên Anh hoà điện ở bản xa, xa lắm!
Đôi chân anh đi những ngày rừng vắng
Bóng sơn khê lẫn sương mờ cuối bản
Đêm mùa hạ mây lang thanh đỉnh núi
Nỗi nhớ gọi tên, cô gái mắt biết cười
Đôi chân anh đi nhiều thành lối quen
Nối điện cho dân, kéo dây, vá lưới
Trên trụ cột chỉ còn anh với gió
Lời gió thì thầm hay nỗi nhớ trong tim?
Đôi chân anh vẫn mải miết kiếm tìm
Những sự cố trên cao hay điện bản nào không
Sáng nay Tả Ngảo, Làng Mô hay Nậm Cha, Nậm Cuổi
Vẫn có người dân hào sảng đón về nhà.
Đôi chân anh đi khắp miền quê
Vùng rừng núi hay bản làng xa ngái
Lòng tận tâm với người dân biên ải
Sóng sánh ly rượu đầy ấm cả mùa đông.
Dấu chân anh còn vương lại cánh đồng
Gặt lúa cho dân gùi theo mùa nắng
Vượt rừng ngày mưa, rừng khuya thanh vắng
Lấp lánh ánh đèn dân rọi anh đi.
Có bao mùa đất núi nở hoa
Là những mùa dấu chân anh để lại
Trên chặng đường anh tuần tra truyền tải
Giữ nguồn ánh sáng mãi trong dân./.
Nguyễn Thủy - ĐL. Sìn Hồ