Nhớ lời Bác dặn năm xưa
Anh em Ngành điện sớm trưa luyện rèn
Đêm khuya chẳng kịp buông rèm
Nghe chuông điện thoại bật đèn là đi
Chăn ôm, đệm ấm mấy khi
Vợ con cứ ngủ, anh vì Nhân dân
Mong cho điện mãi sáng ngần
Để cho cuộc sống bớt phần khó khăn
Vùng cao, trời rét căm căm
Khuya đêm sương ướt quấn khăn đi làm
Thân anh cơ thể người phàm
Biết đau, biết ốm, phàn nàn với ai?
Đồ nghề nặng trĩu đôi vai
Nào sào, nào guốc, dao cài thắt lưng
Quanh thân anh vận dây thừng
Bước chân bé nhỏ hướng rừng anh lên
Đây rồi, sự cố bên trên
Nửa đêm tĩnh lặng, trăng lên giữa rừng
Anh em mặt đỏ phừng phừng
Tìm được sự cố,vừa mừng vừa lo
Anh em tập hợp nhanh cho
Người ra phương án, người lo an toàn
Công việc thực hiện liên hoàn
Đến khi xong việc, an toàn rút quân
Ngành điện phục vụ Nhân dân
Là lời Bắc dặn lúc về ghé thăm.
Lời Bác dặn đã bao năm
Lưu truyền hậu thế nghìn năm mãi còn.
Trần Long – ĐL Nậm Nhùn