
Đông đã về anh có thấy không?
Sương giăng lối con đường em vào bản
Mây thì thầm động viên em đừng nản
Mang điện vượt rừng thắp sáng những ước mơ.
Em vẫn là cô thợ điện mộng mơ
Dù cả ngày chẳng phấn son, váy vóc
Anh có nhớ làn hương nơi mái tóc
Búi gọn sau đầu khi chốt số công tơ.
Em vẫn luôn khao khát và ước mơ
Được xúng xính như nàng thơ cổ tích
Được bên anh những chiều đông tĩnh mịch
Được chở che như người phụ nữ yếu mềm.
Có những ngày em vẫn đi triền miên
Vì sự cố, nhiều đêm em vẫn trực
Ánh sao khuya nhớ thương ai mà thức
Bởi yêu nghề mà gắn bó mưu sinh./.
Nguyễn Thủy – ĐL. Sìn Hồ